Dù đến Tokyo lần đầu tiên hay nhiều lần đi chăng nữa, những cảm xúc về nơi này sẽ luôn khiến bạn muốn quay trở lại lần nữa.
Khi đến một môi trường mới, sự tò mò, phấn khích sẽ khiến bất kỳ người nào cũng đều háo hức mong chờ. Đặc biệt, với những người khi chuyển tới một nơi khác biệt về ngôn ngữ, văn hoá, lối sống, một đất nước hoàn toàn mới lạ, những cảm xúc của họ liên tục thay đổi.
Tôi đến Tokyo lần đầu tiên vào năm 2006, đây cũng là lần đầu tiên trong đời tôi ra nước ngoài. Trước đó, phần lớn những hiểu biết của tôi về Nhật Bản có lẽ thông qua mấy tác phẩm văn học của Akutagawa Ryunosuke, Murakami Ryuuno hoặc Kirino Natsuo.
Khi còn trẻ, tôi là người rất đa sầu đa cảm, thường bị cuốn hút vào những tác phẩm văn học về tình yêu lứa đôi. Sau đó, tôi bắt đầu dần dần tìm hiểu về lịch sử Nhật Bản khi đi xâm lược các nước Đông Á và những cuộc chiến tranh kéo dài.
Trong nhận thức của tôi, người Nhật rất kỳ lạ, họ có những yêu cầu quá mức về bản thân và người khác. Tiêu chuẩn về đạo đức của họ rất cao, nhưng lại là quốc gia rất cởi mở về vấn đề tình dục và tỷ lệ tự sát ở đây cũng đáng báo động. Thật kỳ lạ!
Vào cuối những năm 1990, ngành công nghiệp giải trí Đài Loan bùng nổ, những người trẻ tuổi bắt đầu tò mò và ngưỡng mộ những thứ nước ngoài. Một trong những từ khóa "Hari" đã trở thành xu hướng chủ đạo vào thời điểm đó, bắt nguồn từ truyện tranh của nhà văn Hari Kyoko.
Tác phẩm đề cập đến những thanh thiếu niên Đài Loan yêu thích văn hóa Nhật Bản và hoàn toàn sao chép Nhật Bản trong cuộc sống, cách ăn mặc bên ngoài và suy nghĩ.
Phim hoạt hình, tạp chí thời trang, âm nhạc Nhật Bản tràn ngập khắp nơi. Trong khuôn viên trường trung học cơ sở, các bạn nữ thường mặc váy ngắn, mang tất dài quá gối, cầm trên tay đĩa CD Sony. Trong thời kỳ đó, các cô gái sẽ tự đặt cho mình một biệt danh dễ thương bằng tiếng Nhật, thậm chí một số bạn học còn tuyên bố rằng họ thực sự là con lai Nhật Bản bởi vì ông và bà của họ đã di cư trong thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng.
Văn hóa Nhật Bản đã thực sự thay đổi cuộc sống của nhiều người. Mặc dù tôi có thể hiểu được những điểm chính hấp dẫn của nó, nhưng tôi chắc chắn không phải là "Hari".
Trước khi tôi 24 tuổi, tôi chưa bao giờ đi du lịch nước ngoài trong đời, chủ yếu là vì người mẹ của tôi không quan tâm đến việc vui chơi. Khi còn nhỏ, tôi đã nghe người lớn nói: “Con gái cầm đũa càng xa, sau này lấy chồng xa”. Vì vậy, tôi luôn cố gắng hết sức để cầm đũa ở vị trí không chuẩn.
Nhắc đến việc đến thăm Tokyo lần đầu tiên, động cơ đi du lịch của tôi rất hời hợt, đó không phải là để đến Tokyo Disneyland (một lần nữa: "Tokyo Disney" thực sự nằm ở tỉnh Chiba và người dân Chiba quan tâm đến điều này), cũng không phải để đến bảo tàng hoặc tham gia lễ hội nhạc rock nào đó. Mục đích của tôi là bắt chước diễn viên Kiryu Kazuma trong trò chơi điện tử "Dragon in Man", đứng giống như anh ấy dưới cổng "Kabukicho Ichiban Street" ở Shinjuku để chụp ảnh kỷ niệm.
Vì lý do này, đây là lần đầu tiên trong đời tôi đi máy bay chở khách cỡ lớn và cũng là lần đầu tiên trong đời tôi cảm thấy bất đồng ngôn ngữ. Tôi sẽ luôn nhớ về cú sốc khi lần đầu tiên đặt chân đến Tokyo. Đó là một buổi tối cuối thu, tôi bắt taxi từ sân bay Narita vào thành phố. Trên đường, tôi nhìn thấy những chiếc đèn cảnh báo máy bay màu đỏ trên nóc các tòa nhà chính quyền thủ đô Tokyo nhấp nháy, giữa hàng loạt các cao ốc cao chọc trời. Bầu không khí lạnh lẽo và người tài xế khó tính khiến tôi sợ hãi.
Sau đó, tôi đã thực hiện mong muốn khám phá Kabukicho, Shinjuku, một khu đèn đỏ nổi tiếng ở Tokyo, một phụ nữ bên đường, run rẩy trong làn khói thuốc lá. Sự căng thẳng khi ở trong một môi trường xa lạ rất kích thích tôi.
Lúc này, tôi chợt nhận ra rằng tôi thích theo đuổi sự phấn khích và những điều mới mẻ từ tận đáy lòng mìn. Đó là lần đầu tiên tôi rời Đài Loan, nhưng tôi quyết tâm sẽ từ từ khám phá đất nước Nhật Bản nhiều hơn.
Bài viết được dịch từ tâm sự của một người Đài Loan lần đầu đến Nhật Bản.
Link: Womany
trên Facebook
Tác giả:Phan Hằng
Sinh ra và lớn lên ở Đà Nẵng, từng là DHS tại Nhật (2014-2016)
Sở thích: Du lịch, làm bánh, đọc sách, viết lách
Châm ngôn sống: "Mỗi một người đều có một giai đoạn thức tỉnh, thức tỉnh sớm hay muộn quyết định vận mệnh của bản thân"